The Teasing Shouldn’t Have Happened
Tác giả: HelpHiddlestoned
Nhà tài trợ: Hà Vũ
Thể loại: Real life,
Romace, Sad,...
Couple: Chris x Tom
Nội dung: Liệu Chris
Hemsworth có thể ngăn mình tiếp tục yêu Tom Hiddleson không ?
~~*~~
Chris đã cố giữ tập
trung, quả thực là như vậy.
Họ đã trả lời phỏng vấn cả ngày, và mọi thứ bắt đầu trở nên nhàm chán.
Phải, rõ ràng là anh sẽ cảm thấy lơ mơ, nhưng điều đó không khiến anh dừng nghĩ
về chuyện ấy.
Anh đã cố lờ đi cái cách mà thỉnh thoảng mắt Tom nhìn anh, cách mà mạch
máu ở cổ anh nhảy rần rần khi anh đáp trả cái nhìn ấy, cách họ gần lại bên nhau
khi ngày tháng trôi quá, tìm mọi lí do để có thể chạm vào đối phương.
Và chuyện đang trở nên thật lố bịch…
Anh gãi gáy khi phóng viên hỏi thêm một câu hỏi nữa và hoàn toàn ngơ đi
cách Tom ngồi bắt chéo chân mình, tựa vào anh sâu hơn.
Anh tiếp tục lơ đi việc họ bật cười cùng nhau, ánh mắt chưa bao giờ rời
khỏi đối phương – và chúa tôi, các fan sẽ có một ngày ra trò đây, chỉ là mọi
thứ quá rõ ràng – và rồi cuối cùng, cảm tạ chúa, phóng viên cảm ơn họ và thả
cho họ về.
Họ bắt đầu bước dọc hành lang và chỉ lúc này đây, Chris mới thấy nụ cười
của Tom tỏa sáng – và ngay ở chính giữa là một chút gì đó tinh nghịch.
Chris dừng lại, nheo mắt với đồng nghiệp của mình và Tom cũng dừng bước
để tìm hiểu lí do vì sao Chris không đi nữa, chớp mắt với vẻ ngây thơ.
“Anh biết rõ việc mình đang làm đúng không?” Chris thộc tay vào túi áo
và nhìn vào những cánh cửa trên hành lang.
Tom nhíu mày. “Làm gì cơ?” Anh nói với vẻ bình thản, nhưng rồi trái
ngược hoàn toàn với điều anh nói, là sự thích thú đang cháy rực trong đôi mắt,
và cái cách anh tựa hờ vào bức tường bên cạnh, duỗi chân ra khi gác một bên
chân lên chân còn lại với vẻ thanh lịch.
Cảnh tượng ấy khiến anh trông thật khó cưỡng lại, và Chris chắc rằng Tom
hoàn toàn ý thức được điều đó.
“Làm vậy đó!” Chris hơi nghiến răng khi nói, cố để cản lại khát vọng với
một cái lắc đầu. Họ chưa bao giờ đạt đến ngưỡng cửa này.
Họ đã từng trêu nhau trên phim trường Thor, và có lẽ là cả những nụ hôn
vụng trộm qua nhiều năm dù họ đã từng hứa rằng sẽ dừng lại vì sợ bị phát hiện –
họ đã từng cố, nhất là khi India được sinh ra, chỉ là Chris không thể làm vậy
với con bé, thế là không công bằng.
Ngoại trừ khoảng thời gian này, với việc dành ra quá nhiều thời gian bên
ngoài với nhau, và thật khó để không chạm vào đối phương khi Tom luôn muốn trêu
chọc anh.
Thế nên khi anh nghiêng đầu để nắm cho Chris một cái nhìn đói khát, đồng
thời để lộ ra khuôn cổ mình, Chris đã mất bình tĩnh và trước khi có thể suy
nghĩ về điều đó, anh đã túm lấy tay đồng nghiệp mình và kéo Tom vào một căn
phòng.
Chuyện chỉ xảy ra trong vài giây trước khi cánh cửa đóng sập sau lưng
họ, và rồi Chris nhấn môi mình vào môi Tom trong một nụ hôn hoang dại, cả hai
đều thở hổn hển khi đòi quyền làm chủ, thô bạo hơn mọi khi, đã quá lâu rồi.
Tay Tom đặt lên hông anh khi Chris vuốt nhẹ qua những đường cong của Tom
trong khi mút lên môi Tom, để lộ tiếng rên khoái cảm.
Giờ thì Tom rướn sát vào người anh, giật tung áo Chris ra và luồn tay
vào bên trong khi ép cả hai vào tường.
Cuối cùng thì Chris cũng tách ra để tìm lấy chút không khi và họ đứng
đó, luồn tay qua nhau, thở hổn hển và tìm kiếm ánh mắt nhau.
Có điều gì đó đầy sai trái đang nảy sinh giữa hai người họ vào lúc này,
thay vì quay lại với nụ hôn và tiếp tục mọi chuyện như thường ngày khi họ xa
nhau quá lâu, Tom tựa trán mình lên trán anh.
Chris thấy mình nhắm mắt lại khi anh chậm rãi thở ra, và họ đứng đó, hít
hà mùi hương của nhau.
Nụ hôn tiếp theo thật dịu dàng, gần như là quá ngây thơ, nhưng môi Tom
kề thật gần bên môi anh và rồi lưu luyến mãi – mềm mại hơn bất kì thứ gì mà anh
từng biết.
Lúc trước mọi chuyện đã thật vui, hoặc ít ra đó là những gì họ cố thuyết
phục bản thân tin vào…có lẽ đã đến lúc họ nên thật lòng với nhau.
Và rồi với suy nghĩ ấy, Chris kéo thân thể nóng hổi của Tom ép vào người
mình trong giây lát trước khi rời ra để nhìn vào mắt anh, hơi run rẩy đôi chút.
“…Tôi đã rất nhớ anh.” Anh ngập ngưng sau vài phút, giọng nói vẫn quá
lớn trong không gian yên lặng mặc dù anh đã cố nhỏ tiếng lại.
Tom mỉm cười thật buồn. “…tôi biết..tôi cũng nhớ cậu mà.” Tom chậm rãi
thở ra, và Chris cố sức quên đi việc cổ mình đang nghẹn lại.
Và rồi, sau giây lát, Tom lắc đầu và tách ra, cánh tay họ trượt khỏi
nhau đột ngột tới mức Chris cảm thấy lạnh, và giờ đây Tom đã không còn trong
vòng tay anh nữa.
“Xin lỗi, lẽ ra tôi đã không nên khiêu khích cậu,” Tom khẽ lẩm nhẩm và
Chris gật đầu, trước khi đổi ý và lắc đầu.
“Không, đằng nào tôi cũng sẽ làm thế mà”. Anh thở hắt ra và luồn tay qua
tóc mình, cố để không nghĩ tới cái cách mà Tom nhìn mình.
Và rồi, ngay khi anh bắt đầu nói, tay Tom đã đặt lên tay nắm cửa và mở
nó ra, để ánh sáng lọt vào trong căn phòng.
Anh gửi cho Chris một nụ cười giả tạo nữa và rồi bỏ đi, bước dọc hành
lang ấy một lần nữa và ra ngoài, để lại Chris đang nhìn anh chằm chằm.
Đằng nào thì mọi chuyện cũng chẳng đi đến đâu, Chris tự bảo mình, và đó
là lí do vì sao họ không hề bàn tới chuyện này.
Bởi vì họ đều đã có nơi chốn cả rồi, những trọng trách, những điều quan
trọng khác, và không thể từ bỏ chúng được..vậy mà..
Chris không thể ngăn mình nghĩ về chuyện sẽ ra sao khi cả hai đều thành
thực nhìn nhận cảm xúc của đối phương, và rồi anh cảm thấy cái kết sẽ không khó
đoán chút nào.
Vậy nên Chris đã làm điều mà anh luôn làm, và cố lờ nó đi, cố để giữ tập
trung, giống như Tom. Tuy nhiên, thật khó để tập trung vào bất kì điều gì khác
ngoài người đàn ông mà anh đã vô tình yêu.
~~End~~

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét