Tác giả: Rossi x
cute (đã có permission)
Biên dịch; ElvenFrost
Thể loại: Sad,... (sao chuyện nào cũng là thể
loại này nhỉ)
Nhân vật: Tom x
Chris (Loki x Thor)
Nội dung: Tom và Chris đang cố gắng giải hòa
trong mối quan hệ
~~*~~
Các
dụng
cụ nghệ
thuật nằm rải rác trên sàn nhà xung quanh nhưng Tom đã gần như chìm sâu trong suy nghĩ
của mình trước khi nghe tiếng gõ tinh tế trên cửa ngôi nhà
cậu . Tiếng gõ là đã
đủ để gây ra một cơn
đau thắt chặt khi cậu nhớ rằng Chris
là người duy nhất có
thể sử
dụng ngôi nhà này ngoài cậu. Tom có thể cảm thấy trái tim
mình đang đập thật nhanh khi Chris
quay tay nắm cửa. "Anh
muốn gì?" cậu hỏi.
"Tom ... Tôi xin lỗi ... Tôi không biết bao nhiêu lần nữa tôi có thể nói điều đó? ", Chris nói, luôn luôn vào điểm chính.
Mặc dù Tom có thể nhìn thấy trong đôi mắt của Chris rằng anh đã thực sự khó chịu bởi cuộc chiến, Cậu không muốn cho anh sự tha thứ của mình. "Chris, anh không thể phàn nàn một mối quan hệ vì một cuộc chiến! Chúng ta không phải luôn luôn có suy nghĩ giống nhau. Mối quan hệ này sẽ có vấn đề. Và nếu anh không thể xử lý chúng, tôi không thể để anh trong cuộc sống của tôi. "
"Anh biết điều đó", Chris trả lời. "Đó là lý do tại sao anh ở đây. Anh là một tên khốn. Nhưng anh đã không biết nói gì cả và anh thực sự xin lỗi vì điều đó. "
Tom biết Chris đang là khó khăn nên cậu bước sang một bên, cho phép Chris vào nhà của cậu. Tom trở về xây dựng nhân vật Henry V cho bộ phim mới của mình. Sự im lặng khi cậu trở lại với việc làm của mình là gần như nghẹt thở và Chris đã cố gắng để phá vỡ nó, nhưng anh không thể tìm được từ ngữ gì. "TOM!", anh hét lên. "EM CÓ THỂ NHÌN TÔI KHÔNG?!"
Tom ngừng công việc của mình và nhìn vào ly nước trên bàn kính. "Rồi sao, Chris? Chỉ vì anh đi qua và xin lỗi không có nghĩa là tôi đã sẵn sàng để chấp nhận nó. Nó cũng không có nghĩa là tôi đã sẵn sàng để nhảy vào một cuộc cãi vã điên rồ ... điều này chúng ta đã xảy ra rồi. "
Việc Tom nhìn anh bẳng ánh nhìn đó có thể làm đau anh hơn anh từng tưởng tượng. Có rất nhiều sự khinh thường và đau đớn trong nó. Cho đến thời điểm này, Chris thậm chí không nhận ra tầm quan trọng của các hành động của mình thậm chí còn làm tổn thương người đàn ông đẹp và thông minh trước mặt anh. Anh chạy đến bên Tom, cẩn thận tránh những đống giấy tờ sắp xếp cẩn thận và những vật nằm rải rác xung quanh. Nhẹ nhàng như khi cánh bướm hạ trên một bông hoa, bàn tay của Chris vuốt ve gương mặt nhỏ của Tom. Xương gò má của cậu đã được nổi bật hơn anh nhớ lại. "Tom ... Anh yêu em, được chứ? Tôi yêu em và tôi muốn ... không tôi cần phải thực hiện điều này đúng! Tôi không thể chịu được khi biết rằng em đang tổn thương như thế này. Em thậm chí còn ăn không? "
Tom không thể nói do cơn đau cổ họng của mình, cậu chỉ chớp mắt và lắc đầu. Chris cảm thấy khóe mắt anh cay xé và nước mắt đã bắt đầu tuôn rơi trên mặt anh. Người con trai nước Anh cẩn thận lau chúng đi và kéo Chris gần với cậu. "Làm thế nào để tôi biết anh sẽ không làm tổn thương tôi một lần nữa?" Tom hỏi, thổn thức vào lòng ngực mạnh mẽ của Chris.
"Em sẽ không," Chris đã trả lời một cách trung thực. "Nhưng, tình yêu sẽ luôn đi kèm niềm tin”
Đó không phải là điều mà Tom đang tìm kiếm. "Ý tôi là ... làm thế nào để tôi biết tôi có thể tin tưởng anh?"
Chris thở dài. Anh ôm chặt Tom. "Bởi vì tôi không thể nhìn thấy em bị tổn thương như thế này nữa. Nó đang giết chết tôi. "
"Tôi cần nhiều hơn thế", Tom đáp, lắc đầu.
Nước mắt bắt đầu rơi xuống khuôn mặt của Chris. Giọng nói của anh bị mất những giai điệu du dương trơn tru. "Bởi vì nó sẽ giết chết em."
"Tom ... Tôi xin lỗi ... Tôi không biết bao nhiêu lần nữa tôi có thể nói điều đó? ", Chris nói, luôn luôn vào điểm chính.
Mặc dù Tom có thể nhìn thấy trong đôi mắt của Chris rằng anh đã thực sự khó chịu bởi cuộc chiến, Cậu không muốn cho anh sự tha thứ của mình. "Chris, anh không thể phàn nàn một mối quan hệ vì một cuộc chiến! Chúng ta không phải luôn luôn có suy nghĩ giống nhau. Mối quan hệ này sẽ có vấn đề. Và nếu anh không thể xử lý chúng, tôi không thể để anh trong cuộc sống của tôi. "
"Anh biết điều đó", Chris trả lời. "Đó là lý do tại sao anh ở đây. Anh là một tên khốn. Nhưng anh đã không biết nói gì cả và anh thực sự xin lỗi vì điều đó. "
Tom biết Chris đang là khó khăn nên cậu bước sang một bên, cho phép Chris vào nhà của cậu. Tom trở về xây dựng nhân vật Henry V cho bộ phim mới của mình. Sự im lặng khi cậu trở lại với việc làm của mình là gần như nghẹt thở và Chris đã cố gắng để phá vỡ nó, nhưng anh không thể tìm được từ ngữ gì. "TOM!", anh hét lên. "EM CÓ THỂ NHÌN TÔI KHÔNG?!"
Tom ngừng công việc của mình và nhìn vào ly nước trên bàn kính. "Rồi sao, Chris? Chỉ vì anh đi qua và xin lỗi không có nghĩa là tôi đã sẵn sàng để chấp nhận nó. Nó cũng không có nghĩa là tôi đã sẵn sàng để nhảy vào một cuộc cãi vã điên rồ ... điều này chúng ta đã xảy ra rồi. "
Việc Tom nhìn anh bẳng ánh nhìn đó có thể làm đau anh hơn anh từng tưởng tượng. Có rất nhiều sự khinh thường và đau đớn trong nó. Cho đến thời điểm này, Chris thậm chí không nhận ra tầm quan trọng của các hành động của mình thậm chí còn làm tổn thương người đàn ông đẹp và thông minh trước mặt anh. Anh chạy đến bên Tom, cẩn thận tránh những đống giấy tờ sắp xếp cẩn thận và những vật nằm rải rác xung quanh. Nhẹ nhàng như khi cánh bướm hạ trên một bông hoa, bàn tay của Chris vuốt ve gương mặt nhỏ của Tom. Xương gò má của cậu đã được nổi bật hơn anh nhớ lại. "Tom ... Anh yêu em, được chứ? Tôi yêu em và tôi muốn ... không tôi cần phải thực hiện điều này đúng! Tôi không thể chịu được khi biết rằng em đang tổn thương như thế này. Em thậm chí còn ăn không? "
Tom không thể nói do cơn đau cổ họng của mình, cậu chỉ chớp mắt và lắc đầu. Chris cảm thấy khóe mắt anh cay xé và nước mắt đã bắt đầu tuôn rơi trên mặt anh. Người con trai nước Anh cẩn thận lau chúng đi và kéo Chris gần với cậu. "Làm thế nào để tôi biết anh sẽ không làm tổn thương tôi một lần nữa?" Tom hỏi, thổn thức vào lòng ngực mạnh mẽ của Chris.
"Em sẽ không," Chris đã trả lời một cách trung thực. "Nhưng, tình yêu sẽ luôn đi kèm niềm tin”
Đó không phải là điều mà Tom đang tìm kiếm. "Ý tôi là ... làm thế nào để tôi biết tôi có thể tin tưởng anh?"
Chris thở dài. Anh ôm chặt Tom. "Bởi vì tôi không thể nhìn thấy em bị tổn thương như thế này nữa. Nó đang giết chết tôi. "
"Tôi cần nhiều hơn thế", Tom đáp, lắc đầu.
Nước mắt bắt đầu rơi xuống khuôn mặt của Chris. Giọng nói của anh bị mất những giai điệu du dương trơn tru. "Bởi vì nó sẽ giết chết em."
~End~
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét